Chuyển động trong không gian và trong tranh, cách làm bức tranh trở nên sinh động.

Thời gian và sự chuyển động

Trong nghệ thuật ba chiều, đặc biệt là trong điêu khắc và kiến trúc, thời gian luôn luôn là nhân tố quan trọng mà người ta sử dụng nó để quan sát vật thể. Khái niệm chuyển động trong nghệ thuật thì có hai loại chuyển động là

 

Chuyển động thật và Chuyển động ảo ảnh

 

Sự chuyển động trong nghệ thuật xuất phát từ sự chuyển động trong cuộc sống và trong vũ trụ. Nếu không vận động, không lưu chảy, không có lực, vạn vật sẽ trì trệ, sẽ chết. Cái tĩnh lại là cần thiết nhưng nó chỉ là tương đối

Sự chuyển động bao gồm ba khía cạnh:

  • CHuyển động của tuyến diện khối và màu.
  • _Mô tả, phản ánh và bộc lộ, phát hiện ra các quy luật và biểu hiện của sự chuyển động và sư vật, hình tượng
  • Sự biến đổi của tư duy và trạng thái tâm hồn của con người

Nhưng chuyển động – tĩnh lại là một cặp phạm trù ghép đôi, trong hội họa, thông thường không có sự vận động thực mà chỉ có sự ám chỉ, gợi tả vận động của yếu tố tạo hình. .Không đối nghịch với sự chuyển động, nhưng ” cái đẹp tồn tại trong trật tự và trong khối lượng” ( Aristore), vì vậy trong một số bố cục tranh hay bố cục chân dung bán thân trên của người trên mặt tranh, các họa sỹ thường sử dụng cách sắp xếp theo hình tam giác đều , đỉnh nhọn ở trên, đáy ngang ở dưới để tạo sự cân bằng.

Nhưng ngôn ngữ của nghệ thuật chỉ tạo thành tác phẩm thành công khi ta áp dụng những nguyên tắc tạo hình cơ bản, đó là những nguyên tắc về thống nhất và biến hóa, cân bằng và ổn định, nhấn mạnh trọng điểm, tương quan tỷ lệ và nhịp điệu. Tuy tương phản là một yếu tố tạo thành sự thống nhất.

Sự cân bằng của bức tranh tạo nên sự cân bằng sự vượt trội của tính đối xứng.

 

Bài viết khác