LỊCH SỬ GAM MÀU XANH LÁ CÂY

Xanh lá cây từ lâu đã được gắn liền với môi trường. Nhắc tới màu xanh lá cây, người ta thường liên hệ tới những điều tích cực như sự tươi mát, sự sống, sự tái sinh

 

(Ảnh: sưu tầm)

Cổ đại:

    Phải mất hàng thập kỷ thì con người mới chế được gam màu xanh hoàn chỉnh. Ở Ai Cập cổ đại, xanh lá cây là biểu tượng của sự đổi mới và tái sinh. Người Ai Cập cổ đại sử dụng khoáng chất đồng Malachit để tô lên bức tường lăng mộ, tuy nhiên, nó khá tốn kém và rất nhanh bai sang màu đen. Để khắc phục, người La Mã cổ đại nghĩ ra cách ngâm đồng trong rượu để tạo ra verdigris, màu xanh đồng có được sau quá trình phơi nắng phơi sương. Đây cũng chính là màu xanh bạn nhìn thấy trên các tấm tôn, những đồng xu cổ, hoặc các tác phẩm điêu khắc. Người Ai Cập cổ sử dụng nó để trang trí cho đồ khảm, tranh tường, hay kính màu. Màu xanh này cũng được sử dụng trong các bản thảo bởi các thầy tu trung cổ.
                                                                                                                                                   Khoáng chất đồng Malachit (Ảnh: sưu tầm)
                                                                                                                                        Tượng ” Nữ thần tự do” có màu xanh đồng verdigris

Phục hưng:

    Đến thời kỳ Trung cổ, màu sắc đại diện cho từng tầng lớp, ngành nghề trong xã hội. Tầng lớp quý tộc sẽ diện những trang phục đỏ trong khi nông dân phải mặc màu nâu và xám. Còn xanh lá cây là dành cho các nhà buôn, chủ ngân hàng, và tầng lớp quý tộc nhỏ. Nhân vật cô dâu trong bức tranh The Arnolfini Portrait của họa sĩ Jan van Eyck (1434) mặc chiếc đầm màu xanh lá, biểu tượng cho địa vị và sự giàu có phía nhà gái.
                                                                The Arnolfini Portrait (1434) – Jan van Eyck (Ảnh:sưu tầm)
     Cũng trong thời gian này, người ta bắt đầu chế tác màu xanh từ các nguyên liệu tự nhiên, như là cây cỏ, tuy nhiên, nó lại rất dễ phai. Tới thời kỳ đầu Phục hưng, các họa sĩ như Duccio di Buoninsegna khám phá ra rằng nếu ông tô khuôn mặt với nền xanh lá rồi sau đó thêm màu hồng thì sẽ giúp cho khuôn mặt trở nên tự nhiên hơn. Tuy nhiên, nhiều thế kỷ trôi qua, lớp màu hồng đã bai đi, chỉ để lại màu xanh, khiến các khuôn mặt trở nên xanh xao, ốm yếu.

                                                                                                                                   Madonna với Child (c. 1300–1305) – Duccio di Buoninsegna (Ảnh:sưu tầm)
(nguồn: sưu tầm)

Bài viết khác